Đuyên Hồng

Chiều Tháng Tám






Em có nhớ một chiều thu diệu vợi
Đôi bàn tay nóng hổi giữa bàn tay
Mắt em cười anh ngỡ gió rung cây
Trời đẹp lạ tình vàng tươi như đã…
 
Con nai nhỏ là em ngơ ngác thế
Anh đã thề chẳng động lá vàng khô
Anh đã thề giữ ánh mắt nai tơ
Một chiều lạ thu này và thu nữa…
 
Chiều lại đến ngồi viết bài thơ dở
Ngày vào thu lá úa đã nhiều thêm
Ngày vào thu lối cũ vắng chân quen
Em đâu rồi lá vàng ngơ ngác rụng…
 
Em đâu rồi con nai giờ khuất bóng
Sao không về đạp lên lá vàng xưa
Sao không về để kết lại vần thơ
Nghe thu thở tiếng lòng trời xa vắng…
 
Em đâu rồi giữa hai miền mưa nắng
Có thấy chăng dày thêm chiếc lá bay
Có thiếu gì hơi ấm giữa bàn tay
Chiều nay lạ lạnh sang nhiều hơn đó!
 
20 August 2020



Đuyên Hồng

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 8 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Chiều Tháng Tám"